Như biển cả đón dòng sông hội nhập
Mẹ ôm con qua ngày tháng dần trôi
Lòng thương yêu muôn thuở đặt trong nôi
cho con mãi mang hồn thơ trẻ nhỏ.
Tình tuyệt đối từ trong lòng mở ngỏ
đưa con vào nương náu lúc buồn đau
Lòng mẫu tâm hơn cả ánh trăng sao
mang vũ trụ soi hồn con sáng tỏ.
Mẹ: bóng mát che đời con: lá, cỏ
Là suối nguồn êm ả chảy miên man
Mẹ: ánh lửa dẫn bước con đây, đó
Là niềm vui trong con mãi ngập tràn.
Mẹ: là ánh tinh cầu xuyên bóng tối
Như nguyên tiêu rực sáng, chiếu đời con
Là vời vợi cánh cò đêm nước nổi
Gánh thủy chung trên vai thật vuông tròn.
Là hình ảnh Triệu, Trưng. Là huyền sử!
Đỡ nâng con qua giông bão chập chùng
Là buồm, lái đưa thuyền qua sóng dữ
Là đuốc thiêng trong lòng Mẹ bao dung.
Con: bé nhỏ trên dặm trường thiên lý
Mẹ: dù che nắng quái lẫn mưa dầu
Là giòng sữa ngọt ngào từ nguyên thủy
nuôi đàn con qua gian khó, bể dâu!
Mẹ đã từ lâu đã theo cách hạc
Bay vào nơi thật yên lắng, miên trường
Hình ảnh Mẹ ngàn đời không phai nhạt
bởi Mẹ là mầu nhiệm của Yêu Thương!
HUY VĂN
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét