Thứ Năm, 31 tháng 5, 2018

Mãn Nguyệt. - Thơ Hư Vô

Nguyệt Tận
Bên kia bờ trăng tận
Còn thấp thoáng bóng ai
Trải thơ vào lưng nguyệt
Che giấu một hình hài.

Vầng trăng khuya đã lụn
Đêm cũng cùng đường tôi
Lần quần trong mê lộ
Đâu có chỗ luân hồi.

Tiếng nguyệt cầm ơi ới
Trời đất bỗng chuyển mình
Vặn hình tôi đắm đuối
Giữa biệt ngàn phiêu linh.

Biết nơi nào mà vịn
Đêm tan tác mịt mù
Em nghiêng theo chiếc bóng
Trôi dạt vào thiên thu.

Ngang ghềnh xa thác lũ
Vỗ cho đời mênh mông
Một cõi tình đã cũ
Còn nghe sóng trong lòng.

Không trăm năm thì cũng
Đã có lần bên nhau
Lăn theo dòng nguyệt lụn
Chưa qua khỏi vực sầu…


Hư Vô

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét