Giọt nắng chiều lăn trên đôi vai thô
Ngày chỉ còn đóm sáng ở cuối đường
Em đi mang theo thác đổ
Đồi vắng chim bỏ sương mờ
Người đã về bên hiên trăng khuya
Tìm nắm sầu đã tan xa miền
Tình vẫn còn quá khứ
Mãi mãi nhắc nhau để buồn thêm
Rồi đêm mang đôi ta đi vào biển nhớ
Nghe sóng cuồng bên lời nguyện cầu đen
Tháng tư mùa xuân đất trời ngưng thở
Thánh thần cũng buồn cổ sử ố hoen
Đường chẳng còn me xanh che mưa
Từng bước buồn bóng ngả qua đèn vàng
Saigon đêm giã từ nhớ mưa nhớ nắng
Đời hoang liêu chỉ còn chiêm bao
Rồi nhật nguyệt như thêm niềm đau
Từng đêm về ta nghe gió hú
Như loài thú lạc nguồn bên bờ trần gian
Tưởng chừng đôi ta cùng gọi đời nhau
NGHIÊU MINH
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét