Thứ Sáu, 11 tháng 5, 2018

Văn Bút Việt Nam Hải Ngoại Giới Thiệu THƠ ngày Từ Mẫu của nhiều Tác Giả


Mời đọc Thơ Chúc Anh

Kính Dâng Mẹ Hiền

Con vừa đọc những vần thơ về mẹ
Mà muôn người diễn đạt nỗi tâm tư
Thơ nói lên triệu triệu đức nhân từ
Về lòng mẹ với tình yêu vô bến

Một tình yêu bao la như trời biển
Trái tim con hằng ghi nhớ công ơn
Dưỡng nuôi con dẫu ngàn khổ, cô đơn
Không bao giờ mẹ than dù vất vả

Con vẫn nhớ những giọt mồ hôi lã chã
Những tháng ngày mẹ cơ cực, hy sinh
Mẹ đắp xây niềm hạnh phúc bên mình
Là chu toàn lo chồng, con yên ấm

Con vẫn nhớ căn nhà xưa đằm thắm
Con vui mừng được diễm phúc làm con
Dù lỗi lầm mẹ không nỡ đánh đòn
Mẹ âu yếm, tiếng dịu êm khuyên bảo

Trái tim người mẹ là kỳ công tuyệt hảo
Mà Thượng Đế thưởng ban cho nhân trần
Để loài người không thiếu thốn, cô thân
Vì có mẹ hiền chăm lo từng chút

Nay mẹ về cõi tiên hưởng vinh phúc
Con một mình côi cút chốn dương gian
Biết bao lần con gặp nỗi nguy nan
Con qua khỏi do mẹ hiền phù trợ

Hoàng hôn phủ, ngọn sóng lòng nhung nhớ
Mẹ hiền ơi con yêu mẹ vô cùng
Xin dâng mẹ tình hiếu kính, thủy chung
Đời không mẹ tất cả là bóng tối

Nơi tầng cao mẹ có nghe con gọi? 
Mẹ có nhìn con héo úa, lệ tuôn
Con khắc sâu tình mẹ như suối nguồn
Như vầng trăng tròn cho con nương náu

Ôi tình mẹ ! làm sao con hiểu thấu
Cả cuộc đời mẹ tận tụy, hy sinh
Mẹ đảm đang gánh vác trọn cuộc tình
Tình gia đình, tình yêu thương nhân loại

Giúp đỡ tha nhân mẹ không ngần ngại
Vòng tay ân cần rộng mở phát ban
Mẹ dạy con thương những kẻ lầm than
Cùng những trẻ em mồ côi, khuyết tật

Mẹ dạy con hãy sống đời chân thật
Giữ lòng vui, năng tu luyện thân mình
Giữ linh hồn trong sạch, rèn trung trinh
Để xứng đáng là con Trời, con Phật

Tình mẹ hiền là tình cao quý nhất
Ngòi bút con không thể diễn trọn điều
Về khối tình của người mẹ kính yêu
Tình Mẫu Tử là tình yêu bất diệt !

Con hạnh phúc trong tình yêu tha thiết
Và muôn đời con yêu mẹ vô biên.

Chúc Anh
Geneva May 2015

************

Mời đọc Thơ Lê Hữu Liệu

XUÂN VỀ NHỚ MẸ

Mẹ ơi, trên bước đường phiêu bạt 
Con vẫn mang hình ảnh Mẹ yêu
Bao đêm thức giấc, hồn lưu lạc
Mộng về thăm Mẹ, nhớ nhung nhiều...

Bên đây đông lạnh, tuyết rơi bay
Hiu hắt lòng con nhớ những ngày
Xuân về bên Mẹ, ôi vui quá
Được Mẹ cưng chìu, hạnh phúc thay!

Quê cũ giờ đây sắp đón xuân
Bông mai nở rộ, nắng vàng sân
Muôn người háo hức chờ năm mới
Chắc Mẹ đang buồn có phải không?

Ôi Mẹ ! Làm sao con quên được
Suốt đời tần tảo, Mẹ nuôi con
Hy sinh hạnh phúc, bao mơ ước
Mẹ chỉ mong ngày con lớn khôn....

Nhưng nay hoàn cảnh đẩy con đi
Đất nước an bình, vẫn biệt ly
Bao nhiêu người chết trong im lặng
Biển cả-mồ chôn vạn tử thi!

Tết nầy con vẫn còn xa Mẹ
Chắc hẳn chưa về vui đón xuân
Phương xa Mẹ ạ, con luôn nhớ
Mẹ hiền con, cao cả vô ngần!

LÊ HỮU LIỆU

*****************

Mời đọc Thơ Tâm Minh (Ngô Tằng Giao)

Lúc Này Đây

Nếu con yêu Mẹ con ơi
Hãy yêu khi Mẹ còn nơi cõi trần
Mẹ còn cảm nhận tình chân
Ngọt ngào, êm dịu con dâng tràn đầy.
Hãy yêu Mẹ lúc này đây
Khi mình chung sống vui vầy một nơi
Đừng chờ khi Mẹ qua đời
Rồi con mới tỏ những lời yêu thương
Khắc vào nền đá hoa cương
Mộ bia lạnh lẽo khó vương tình người.
Nếu chờ khi Mẹ ngủ vùi
Nghìn thu an giấc dưới nơi suối vàng
Âm dương chia cách đôi đàng
Mẹ nào nghe được con than khóc gì.
Tình con dù ít sá chi
Hãy trao cho Mẹ ngay đi con à!
Khi mà Mẹ chửa lìa xa
Để ta trân quý, thăng hoa cõi lòng!

Tâm Minh
(Ngô Tằng Giao)

****************

Mời đọc Thơ Nhất Hùng

Mẹ Tôi

Con nhớ nhà ta trước rất nghèo
Tuổi xuân của mẹ thật gieo neo
Chiều chồng mải miết ôm đa sự*
Quản lũ con thơ, phải chống chèo

Con nhớ những hôm mẹ tảo tần
Nắng mưa không ngại vẫn bon chân
Thức khuya dậy sớm chăm “lũ giặc”*
Chẳng tiếng than van dẫu một lần

Con nhớ, khổ ơi thời chiến tranh
Cơ ngơi mẹ dựng bỗng tan tành
Bắt đầu làm lại từ tay trắng
Khó nhất khi hòa nhập thị thành

Con nhớ, tháng tư năm bảy nhăm
Bố “đi”, mẹ cứ ngóng xa xăm
Chờ tin, sống-chết buồn da diết
Mẹ lại tảo tần kiếm miếng ăn

Con nhớ ngày vui được xuất bôn
Gia đình đoàn tụ, mẹ liền ngôn:
“Từ nay cái hạn nhà ta hết
Con mẹ đều thành đạt lớn khôn”

Con nhớ mẹ cười lệ chứa chan
Vui con vinh hiển, cháu đầy đàn
Cứ mơ được sống lâu trăm tuổi
Thêm thọ cho tròn phước lộc tràn

Nhưng bất ngờ, người bỏ thế gian
Để con thương, tiếc nhớ vô vàn
Để từ đây biết đời vô nghĩa 
Không mẹ đời như đứt nhịp đàn

Nhất Hùng

*Đa sự: làm Chính Trị, lo Quốc sự
*Mẹ thường gọi bầy con là "lũ giặc"



***************

Mời đọc Thơ Lãm Thúy 

 Biết đổi gì đây?

Con biết đổi gì để được nghe
Những lời Mẹ nói lúc đêm khuya
Khi con về lại căn nhà cũ
Rộn ràng Mẹ dậy, nỗi mừng chia
Biết đổi gì quay ngược thời gian
Để được ôm thêm Mẹ một lần
Nói con thương Mẹ thêm lần nữa
(Những lời đã nói suốt nhiều năm !)
Biết đổi gì có Mẹ một ngày
Để thương từng phút, tiếc từng giây
Cận kề bên Mẹ cho lòng thoả
(Ôi! Có bao giờ thoả được đây!)
Biết đổi gì cho một sát na
Được cùng Mẹ nói tiếng chia xa
Chắc câu vĩnh biệt đau lòng lắm
Sao nói cho cùng nỗi thiết tha?
Dốc cả lòng cho Mẹ được vui
Chẳng còn chi để tiếc trong đời
Mà con vẫn muốn dài thêm nữa
Khoảng đời có Mẹ, Mẹ yêu ơi!
 
Ăn chẳng còn ngon, sống chẳng vui
Ngẩn ngơ từ lúc Mẹ qua đời
Mắt không khô lệ, lòng cay đắng
Nghe trái tim mòn đau, tả tơi!
Con trải niềm đau khắp thế gian
Để ai còn Mẹ hiểu cho rằng
Họ có một gia tài quý giá
Chớ để Mẹ buồn đau, tủi thân!
Xin hãy làm cho Mẹ được vui
Tặng Mẹ hân hoan những nụ cười
Hãy yêu thương Mẹ, nâng niu Mẹ
Chớ để bao giờ lệ Mẹ rơi!
Hãy về ôm Mẹ giữa vòng tay
Để thấy lòng dâng hạnh phúc đầy
Rồi xót cho bao người bất hạnh
Không còn có Mẹ để vui vầy!
Ta gửi người thông điệp thiết tha
Những ai còn Mẹ với còn cha
Giữ gìn báu vật kia, người nhé!
Đời chẳng dài đâu. Xin hiểu ra!
  Lãm Thúy
   3-11-11

VỀ LẠI VƯỜN XƯA

Ta về Nguyệt Quế đơm bông ,
Ngát thơm mộ Mẹ ngập lòng nhớ thương
Triều lên con nước đầy mương
Vườn dâu trỗ muộn hoa buông sợi dài

Ta về vườn cũ sương bay
Hoa bên mộ Mẹ nở đầy sắc Xuân
Mà sao hồn cứ rưng rưng
Mịt mờ di ảnh nghe chừng xa xôi

Thương hoài vạt áo ,Mẹ ơi !
Mùi hương thơ ấu cả đời còn thơm
 Áo thôi phơi nắng cũng buồn
Mẹ yên giấc ngủ, hồi hương lỡ làng !

Vườn Xuân chim hót rộn ràng
Nồng Hương Nguyệt Quế mà man mác buồn
Ta về ngăn lệ đừng tuôn
Mà cay khóe mắt, sầu thương ngập lòng

15/2/17
 Lãm Thuý

**************

Mời đọc Thơ Uyên Thúy Lâm

Tiếng Mẹ Ngày Xưa

Thuở ấy những trưa hè nắng đổ
Sương buốt đêm đông gió lạnh lùa.
Qua buổi chiều thu mưa nức nở,
Mẹ cất lời ru bên võng đưa.

Lời mẹ là bài ca đẹp nhất,Chứa chan yêu mến ngập trùng dương.Dạt dào nguồn sống trong lời hát,Truyền vạn thâm tình bao luyến thương.


“Ầu ơ!
 Gió mùa thu mẹ ru con ngủ,
Năm canh trường thức đủ vừa năm.”

Đôi mắt dịu hiền như thắp sáng,
Khung trời diễm tuyệt của riêng con.
Đôi tay nâng giấc bao năm tháng,
Êm ái vòng tay quyện lấy hồn.

Lời mẹ bềnh bồng như mây trắng,
Chim hót vườn trưa nắng xế mành.
Hồn nước quyện hòa câu hát mẹ
Mái đình ngói đỏ, bóng tre xanh.

Lời mẹ âm vang trên sóng nước,
Ngày con khôn lớn biệt quê hương
Bến cũ mong con về mấy lượt,
Chan hòa tiếng mẹ vọng ngàn phương.

Con đi xuôi ngược theo ngày tháng,
Một chút tình quê tưởng nhạt nhoà.
Giữa chốn bụi hồng mơ tiếng mẹ,
Khẽ khàng âm điệu bến xuân xưa.

Qua rồi ngày tháng thần tiên cũ,
Con lớn lên trong vạn tủi sầu.
Đôi mắt thuở nào đà khép chặt,
Lời ru ngày ấy có còn đâu!

Âm thanh huyền ảo theo cùng chết,
Với mẹ về lòng sâu đất khô.
Tàn canh thâu vắng con vô vọng,
Lắng tiếng ngày xưa tự đáy mồ!...

UYÊN THÚY LÂM
Boston

************

Mời Đọc Thơ Lý Bửu Lộc

TÌNH NGHÈO

Phúc cho ai biết khó nghèo, yêu lam lũ
Khi thật tấm lòng quí: nải chuối, nồi khoai.
Thử nghỉ xem! tình nghèo cũng có cái hay,
Giúp thấu hiểu những đắng cay trong cuộc sống.

Có câu chuyện nghe qua vô cùng cảm động,
Ngày "Mother-day" Thánh lễ ở giáo-khu.
Cùng xẻ chia những hình ảnh "mẹ nhân từ",
Của bạn kể mà nghe như là quen thuộc.

Nói về mẹ: người đơn sơ, không chải chuốc,
Chẳng phấn son trong suốt cả cuộc đời người.
Đôi tay bận bịu hòai, chẳng chút nghĩ ngơi,
Khi nấu nướng, lúc thì thêu thùa, may vá.

Có những phiên chợ đường xa xôi, vất vả,
Nặng gánh rau tươi, chính người đã tưới trồng.
Và cố gánh gồng mua bán giữ chợ đông,
Là mong được chút đỡ đần cho cuộc sống.

Phần mẹ của bạn tôi: nhà cao, vườn rộng,
Suốt cả cuộc đời sống trưởng giả, giàu sang.
Áo quần, phấn son luôn tề chỉnh đường hoàng,
Nợ cơm áo chẳng vướng mang trong đời sống.

Chẳng vá may, chẳng quen gánh gồng laođộng,
Con cái trong nhà có kẻ giữ người trông.
Chẳng bận tâm  thật thư thả trong lòng,
Bạn bè đến là vui trong sòng tam-cúc.

Ai cũng quí trọng, cũng khen bà lắm phúc,
Tiệc tùng đâu cũng ngồi bục ở đầu mâm.
Con cái trong nhà thì ít dịp hỏi thăm,
Chuyện cơm nước, hay chuyện đầu năm nhập học.

Và nhìn lại mẹ tôi thật là mệt nhọc,
Suốt cả ngày phải tất bật với đàn con.
Người gầy khô, da thì sạm nắng nâu dòn,
Nhìn mẹ bạn má trắng hồng vì son, nhờ phấn.

Tuổi ấu thơ yêu mẹ nhiều nhưng lẩn thẩn,
Phải chi là mẹ đừng thua kém người ta.
Lắm thẹn thùa mỗi khi có bạn ghé nhà,
Bắt gặp mẹ với đôi tay già lem luốt!

Lúc bấy giờ tuổi thơ nào ai hiểu được,
Chuyện mẹ hy sinh, vất vả bởi vì yêu.
Vì thương con nên mẹ vất bỏ mọi điều,
Chấp nhận nắng sớm, mưa chiều trong cuộc sống.

Và hôm nay, mẹ kính yêu đà vắng bóng,
Ngồi gẫm suy mới thấy:  Tình Mẹ mênh mông !
Cảnh sớm khuya mẹ đã mua bán, gánh gồng,
Là ước muốn con thơ hồng thêm đôi má!

Ngồi gẩm suy thấy lòng thương thương nhiều quá,
Yêu mẹ hiền đã phải vất vả vì thương.
Nhưng tuổi ấu thơ đã vô ý coi thường,
Ít quấn quít, ít chung đường đi bên mẹ.

Gà con lẻ mẹ tẻ đường!
Đến ngày khôn lớn tiếc thương rạt rào.
Giờ yêu mủ chuối, mủ cau,
Dính trên tay mẹ...ngọt ngào thân thương !

Lý Bữu Lộc
(Nhân ngày lễ MOTHER ‘ day)

*************

Mời Đọc Thơ Trang Châu

Thăm mộ Mẹ


Tôi đứng nhìn xem nắm mộ tàn

Im lìm an giấc dưới trời lam

Trên đầu bia đá rêu xanh phủ 

Cỏ xác xơ vàng phủ dọc ngang


Lúc ấy hồn tôi cố tưởng mơ

Bóng người từ mẫu tận mây mờ

Với bàn tay trắng êm êm mát

Ôm ẵm người tôi lúc trẻ thơ


Nhưng hết hôm nay, hết cả rồi

Còn đâu hình bóng quí yêu tôi

Với bàn tay trắng êm êm mát

Vỏn vẹn còn trơ nắm mộ tồi


     Trang Châu

*****************

Mời Đọc Thơ Hoàng Phượng

Tấm Lòng Trời Biển

Tháng Năm, Phượng đỏ rợp trời
Như tâm của Mẹ một đời sắc son
Một lòng chung thủy chồng con
Một thời vất vả chẳng còn tuổi xuân

Dạy con sống giữ thanh bần
Dạy con sống trọn chữ nhân với người
Dẫu bao nghịch cảnh giữa đời 
Cũng đừng nản chí mà lơi chống chèo

Đôi lần đứng giữa cheo leo
Bên sâu vực thẳm bên đèo dốc cao
Nhớ lời Mẹ dặn ngày nào
Như đôi cánh nhấc con vào cõi mơ

Tháng năm con ghép vần thơ
Ơn sâu của mẹ tâm thờ cốt mang
Mẹ ơi, một tấm lòng vàng
Cúi đầu con thắp nén nhang nguyện cầu

Hoàng Phượng
*************
 Mời đọc Thơ Kiều Mộng Hà

"Ngàycủa Mẹ"sắp đến...
Nghĩ đến Mẹ, thương biết bao!!!
Chỉ có chút lòng thành qua bài
MƯỜI THƯƠNG CHO MẸ, 
Và cũng đã từng đồng cảm với
Thi sĩ Vũ Hoàng Chương:

Ngôn ngữ trần gian là túi rách
Đựng sao đầy hai tiếng MẸ ƠI

Các bạn nào thích VIẾT VỀ MẸ
xin mời trải lòng....
Trân quý
kmh

MƯỜI THƯƠNG CHO MẸ
kính dâng Mẹ


Một thương hương toả từ sen
Trọn đời chẳng bận bon chen với đời
Hai thương thường thắp đèn trời
Nguyện cầu phụ mẫu vui chơi hiện tiền

Ba thương buông hết luỵ phiền
Giàu/nghèo, sướng/khổ an nhiên tâm bình
Bốn thương hướng nội vẹn tình
Làm dâu tất bật vẫn xinh nụ cười

Năm thương nhường nhịn mọi người
Dạy con tích đức kiệm lời, cẩn ngôn
Sáu thương phường khóm tang/hôn
Buồn/vui đóng góp...lòng hơn của tiền

Bảy thương tướng mạo dịu hiền
Tấm lòng như biển, gieo duyên vạn loài
Tám thương chướng gió thiên tai
Tiền-vàng con tặng, chia ngay chẳng màng

Chín thương hưởng trọn phước nhàn
Vẫn siêng tìm kiếm thuốc Nam giúp đời
Mười thương, thương quá ! Mẹ ơi
Giờ mồ côi Mẹ...thiệt thòi biết bao!!!

Văn chương ngôn ngữ sâu cao
Cũng đâu bằng Mẹ ngạt ngào tình thương

 Kiều Mộng Hà
May 04-2018



Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét