Thứ Ba, 1 tháng 5, 2018

Thơ Ý Nga và Bạn Thơ

 Phần thơ không tranh ở cuối trang (Unicode)

TRƯNG NỮ VƯƠNG
 
Đánh một tháng, sáu lăm thành chiếm gọn
Không phấn son vẫn rạng sắc má hồng
Phá cùm gông, đuổi giặc Hán. Oai hùng!
Hương nữ tướng thơm lừng ai sánh được?
*
Tài dũng lược nối nghiệp Hùng giữ nuớc
Vì đồng bào, xã tắc đã khởi binh
Hai chị em giết Tô Định tài tình
Thật đáng kính đôi tấm lòng nhi nữ.
 
Danh tiếng ấy vẫn lẫy lừng trang sử
Tấm gương chung hiển hách cả Nhà Nam
Dòng Hát Giang soi “lực bất tòng tâm”
Thua Mã Viện, chết vinh, không sống nhục!
 
Lòng chính trực Trưng Nữ Vương đáng phục!
Tự ngàn xưa, sống mẫu mực vì dân
Đã hy sinh, vượt trở ngại, gian truân
Dù tuẫn tiết vẫn lưu hương Quý Mão*
*
Nay Tân Mão*, nhìn Việt gian tàn bạo
Chúng rủ nhau hà hiếp bao dân lành
Quá cuồng ngông, lũ bất chánh lộng hành
Cậy quyền thế gian manh mà cướp bóc.
 
Toàn ngu ngốc mượn “ô, dù” bao bọc,
Người tài ba đem nhốt góc lao tù
Đảng lù khù, rước giặc, dọa sĩ phu
Không dân chủ, Việt Nam về đâu nhỉ?
 
Từ Ất Mão quê hương đà bi lụy
Mão ba lần* vẫn “Hồng thủy” tang thương
Việt Nam ơi! Đâu ý chí quật cường?
Vùng lên chứ! Bao tấm lòng ái quốc!
 
Tìm lối thoát? Cờ Tự Do phải phất!
Hãy noi theo gương bất khuất Trưng Vương
...
 
Ý Nga, 7-3-2011.
 
*Quý Mão 43, Mồng 6 tháng 2: nhị vị Trương Vương đã tự trầm ở dòng sông Hát Giang.
*Tân Mão 2011.
*Ất Mão 1975, Đinh Mão 1987, Kỷ Mão 1999.




Thơ
TRÚC GIANG
(CAO GIA, miền Bắc California)
Sent: Sat, Apr 28, 2018 5:12 pm
Subject: *Thơ Ý NGA (28.4.2018: DÂN ĐÓI, ĐẢNG SAY)

Ngưỡng mộ Ý Nga những Bài Thơ Yêu Nước, thương nòi.
Trúc Giang xin góp phần bài thơ
 
43 Mùa Quốc Hận
 
Bốn ba mùa Tháng Tư Đen
Miền Nam bỗng tắt ánh đèn tự do
Bởi quân khát máu giặc Hồ
Quàn màu tang lên cơ đồ Việt Nam.
Tiếng dân rên xiết căm hờn
Như ong vỡ tổ tìm đường vượt biên
Thoát vòng địa ngục xích xiềng
Thoát lũ cường khấu triền miên hận thù.
Mẹ tràn lệ đẫm chiều thu
Rừng sâu, núi thẳm trại tù khổ sai
Hờn căm hun đúc tương lai
Noi Việt Câu Tiễn cổ lai kiệt thường.
Hẹn ngày khôi phục quê hương
Toàn dân vùng dậy diệt phường Cộng nô
Non sông sạch bóng giặc Hồ
Sạch quân hút máu, tham ô ngày tàn.
Mùa xuân lịch sử sang trang
Xây nền dân chủ Đệ Tam Cộng Hoà
Cờ Vàng bay rợp nắng hoa
Nắng hoa ru gió lay tà áo em.
 
Mùa Quốc hận 30 tháng Tư Đen (1975-2018)

Trúc Giang





NGHỊCH 
PHẢI CHUYỂN!
 
Hãy đuổi hết giặc Tàu ra khỏi nước!
Hãy vùng lên lấy lại đất của ta!
Từ Nam Quan cho đến Hoàng, Trường Sa
Những tấc đất Ông Cha từng đổ máu.
 
Ý Nga, 1-2-2011
 

Sách đã xuất bản
Trình bày NGUYỄN HỮU NHẬT


EM THƠ VIỆT NAM
 
Em là “Gái”, họ gọi em như thế!
Nhục nhã chưa những đứa trẻ Việt Nam?
Em Lam Nham, em Bới Rác lũ lam,
Em Sầu Thảm tô màu nhãn hiệu Việt.*
 
Em Thanh Tân, đảng cho mang tỳ vết,
Em Măng Non phải chết cho đảng vui,
Em Tủi Sầu, khánh kiệt nỗi ngậm ngùi,
Em Bạc Mệnh quê người buôn “hương phấn”
 
Em Cửu Vạn* gánh bao lần phẫn hận
Em tí hon, Con-Đẻ-Của-Tam-Vô
Em Ăn Mày từ rác rưới héo khô
Em “Gái Phố” cho anh về mua, bán…
 
Em Kiên Nhẫn, em Công Nông Vô Sản,
Nuôi đảng thành tư-bản-đỏ-đại-gia,
Em Nàng Hầu trong “phủ chúa, cung vua”,
Thầy khai hóa thành Tú Bà Mười Sáu.*
 
Em Xã Nghĩa phải luôn luôn “phấn đấu”
Nhọn lắm đầu, Đòn Xốc Đảng quặn đau
Đòn Độc Tài, Sắt Máu đan vào nhau
Em Rướm Máu, tuổi thơ chờ công lý.
 
Anh hiểu ý xin đừng về bố thí
Phải làm sao Cơn Hồng Thủy cạn khô,
Phải làm sao mau cứu mảnh cơ đồ,
Dẹp cờ đỏ! Dọn ấm no, hạnh phúc!
 
Ý Nga, 18-2-2011
 ---
*Cửu vạn = vác gánh thuê
*Nữ sinh làm tú bà, cung cấp “gái” cho giáo sư mua vui
 
Vietnamese Girls "ON SALE!
ÔI, NHỤC NHÃ VIỆTNAM!
 

Sách đã xuất bản
Trình bày NGUYỄN HỮU NHẬT

 
MIẾNG CHẢ THIU
*
(Viết theo lời kể của Thân Phụ)
Thương về hương linh bé Thoa ở vĩa hè gần chợ Cầu Muối.
*
 
Hai đứa ngủ, chia nhau manh chiếu đất*
Muỗi mòng no nhờ mình có màn trời*
“Ôm em đi!” Em năn nỉ, ỉ ôi
Rồi than đói, làm lòng anh muối xát.
 
Tìm “thùng rác đại gia” xa lăng lắc,
Anh lần mò lâu lắc dưới trăng khuya
Leo khề khà nên chó cắn toạc da,
Tay miếng chả, chân lê cùng máu đẫm.
 
Dù bụi bặm, miếng chả thiu màu sậm,
Cũng đem về được góc phố cho em
Đất nhão mềm, em nằm giữa mưa đêm
Thân co quắp hom hem như khúc gỗ.
 
Không hớn hở, em nằm yên thật ngộ?
Không tò mò? Không vui sướng? Không cười?
Anh lay hoài, sao không dậy em ơi?
Kìa miếng chả đang mời tay em bốc!
 
Trên vũng máu đêm mưa mình anh khóc
Vuốt tóc em ướt nhẹp dưới hiên người,
Vuốt mắt em, anh ngửa mặt kêu Trời
Trời với Phật ở đâu nào nghe thấy?
 
Mẹ ơi Mẹ! Tại con làm tầm bậy?
Cắp trộm này Mẹ đã dạy: -Không nên
Dẫu đói ăn cũng không được thấp hèn!
Trời sẽ phạt quân lộng quyền cướp bóc!"
 
Em đói rả tại con không chăm sóc
Cha dạy con: “Tình cốt nhục thương nhau!
Cùng xẻ chia, dù no, đói, sang giàu
Phải phấn đấu dắt dìu em, thay mẹ!”
 
Mẹ bán máu, Mẹ về, cũng nằm… thế
Bây giờ em cũng y... thế mà theo
Rồi từ nay với chân máu, tong teo
Con không hiểu làm sao con phấn đấu?
 
Một miếng chả con trả bằng giá máu
Để mất em, con khờ khạo vô cùng!
Cha ơi Cha! Em lạnh ngắt, con bồng
Cô bác ơi! Ai cứu giùm con với?
 
Ý Nga, 26-2-2011
 --- 
*“Màn trời chiếu đất” = ngủ ngoài trời không mùng, không chiếu.

Ý Nga kính chuyển và cám ơn nhóm DÂN CHỦ CA:



MƯA! SAO EM  NHỚ QUÁ!
-Thơ Á Nghi, 
Hòa âm ♫ & trình bày: Nhóm Dân Chủ Ca
♫ ♫♫ ♫♫ ♫♫ ♫
(hi-speed)
(dial-up)
 
*
Thưa Bạn Thơ,
 
Á Nghi có một người bạn tên Graziella, người Ý Đại Lợi, thích nghe nhạc Việt Nam phổ từ thơ lắm. Chị là một nhà thơ Ý và từng là một hoa khôi nơi thành phố biển mà Á Nghi đã tỵ nạn 5 năm trời: Rapallo, Genova, Italy.
Graziella đang lâm bệnh nặng, người chỉ còn xương bọc da (22 kg) nên tâm tư rất u sầu, vậy mà nghe bản nhạc này xong, chị bảo:
-“Sao mà thèm đặt chân đến Sài Gòn một chuyến để xem nữ sinh Sài Gòn khua guốc gỗ vang hè phố trong tà áo dài trắng ra làm sao dưới cơn mưa?”
Nghe Graziella ước ao mà tôi nhớ Sài Gòn quá! Ví mà Graziella có thể đi được hôm nay, chắc chắn những hình ảnh mà chị sẽ thấy không thể nào đẹp như những gì chúng ta đã chia cùng kỷ niệm và đã ghi khắc vào tâm tư!
 
32 năm trôi qua!
Á Nghi đã tỵ nạn xứ người nhiều hơn thời gian sinh trưởng trên quê hương mình những 11 năm.
Nơi Á Nghi đang tạm cư đã bắt đầu vào mùa đông, tuyết đã rơi trắng đường và cái lạnh tuần này đã xuống âm 18 độ Celcius (-18°C x 9/5 +32 = -0.4°F), cho nên càng nhớ Nhà da diết.
Nỗi nhớ lớn nhất là những cơn mưa của Sài Gòn!
*
Bạn có nhớ Sài Gòn với những tà áo dài trắng trong mưa không?
Mời Bạn cùng tôi ngắm những hạt tuyết Canada đang rơi rơi trong điệu Bolero này, để cùng nhớ về những cơn mưa Sài Gòn nhé.
Xin chân thành cám ơn các Bạn trong Nhóm Dân Chủ Ca đã phổ nhạc và trình bày bài thơ này.
 
Á Nghi
Canada, mùa đông năm 2011
 
Lời thơ
Á Nghi

MƯA! 
SAO EM  NHỚ QUÁ!

Mùa đông ít nắng, không mưa
Hạt rơi thành tuyết biết chưa hỡi chàng?
Mùa xuân sức sống muộn-màng
Vừa khi trời ấm lại sang thu rồi
Cho nên không thấy hoa … khôi
Chỉ vừa hé nụ đã thôi kiếp hời.
*
Sài Gòn ơi! Việt Nam ơi!
Sao em nhớ quá hạt rơi từ trời
Chiều mưa, áo mỏng, guốc lơi
Bước xưa con gái ngọt lời lắm anh
Bây giờ tuyết đổ hạt nhanh
Em che cả mắt mà thành… lệ hoen./.

Á Nghi, 2011. 




Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét