Thứ Hai, 28 tháng 5, 2018

GIỌT NƯỚC MẮT MẸ GIÀ - Thơ Nguyễn Vĩnh Giao


·         từ bài thơ "A mother's tear" của Amy Peterson

Không như vẻ ngoài mặt
của câu chuyện bình thường
Chuyện chiến tranh được viết
bằng nước mắt, máu xương
Con tôi vào cuộc chiến
một người trẻ vui tươi
chiến đấu ở Iraq
sa mạc nóng thiêu người
Nó phải làm nhân chứng
nhìn chiến hữu hào hùng
đổ máu và hấp hối
thở hơi thở cuối cùng
Nhìn người lính  banh xác
thịt xương văng khắp nơi
bạn bè đành nhặt nhạnh
từng mảnh vụn rã rời
Nó ngủ trong hố sâu
đào trong bãi cát đá
mơ về  một quê hương
đã trở thành xa lạ
Nó không thể phân biệt
kẻ thù hay người thân
khi nhìn những thân xác
bảng tên cột ngón chân
Nó biết mẹ của nó
cũng mất ngủ như mình
nên cố gởi tin nhắn
về báo tin an bình
Nó tránh không gây phải
âu lo cho gia đình
những kinh hoàng đối mặt
nó đối mặt một mình.
Hết đoạn đời quân ngũ
nó trả về cho tôi
Tự do nó chiến đấu
chỉ cho người khác thôi.
Lòng nhớ thương bè bạn
đã chết ở xứ xa
nó như thú bị bẫy
vất vưỡng cõi người ta
Đêm đêm nó gào thét
cuộc chiến vẫn chưa tàn
nó nằm trên giường ngủ
sống lại những kinh hoàng
Không ai nghe trận địa
nó hàng đêm giao tranh
chỉ trừ mẹ của nó
mãi an ủi, dỗ dành
Nó thôi là đứa trẻ
tôi quen biết, chăm lo
Chiến tranh cướp mất nó
Cho bạn, cho tự do
Hỡi Quốc gia, Lãnh tụ
hãy nghe lời xót xa
Tự do được xuất xứ
từ nước mắt mẹ già!!!

Nguyễn Vĩnh Giao

(Memorial Day 2018)

A MOTHER’S TEAR

There’s more to the story
than what just appears
A war written story
from blood and from tears
My son went to war
a very proud man
He fought in Iraq
in the hot desert sands
He witnesses his buddies
his comrades, his men
bleeding and dying
he witnessed their end.
Where is Pvt. Tommy?
He’s blown up all around
his comrades spent hours
picking him from the ground
Sleeping in holes,
dug in the sand,
dreaming of home,
but it’s become foreign land.
He can’t tell his enemy
from family or foe,
as he watched his friends sent out
with tags on their toes
He knows his Mama
Is sleepless like him,
and he tries to send word
whenever he can.
He tries not to worry,
his family at home,
the horror that he faces,
he faces alone.
His mission is over
He’s sent back to me
He fought for our freedom
but he’ll never be free.
He yearns for his buddies
that died over there
He’s caught with the living
in a double looped snare
He screams in the night
for the battle still roars
as he lays in his bed
he re-lives all the horrors
Nobody heard the fight,
he still fight,
except for his Mama,
who comforts him every night.
He never will be
the son I once knew
the war killed that part
for freedom, for you
Great Nation, Great Leaders
and all those who will hear
Freedom began

on a mother’s first tear!
Amy Peterson

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét