Anh không có ngôi nhà người mơ ước
Hai từng lầu to lớn ở khu sang
Những trang hoàng,diễm lệ, khoe khoang
Được ở đó, huênh hoang, kênh kệu lắm
Nhà của anh chỉ một nơi thầm lặng
Góc vườn quê, và tình rất quê mùa
Một nhúm dâm bụt, một gốc trúc thưa
Nhìn quanh quẩn, lạc đầy quê cũ
Trong ao nhỏ , sen hồng ươm nở
Bầy gà con bới rác bên sân
Võng ngoài hè vọng dãy mây gần
Đời tạm dung, nơi trú thân cũng tạm
Chén trà sành đun nước giếng thơm lắm
Bát cơm quèn, nêm nước mấm quê hương
Nếu thương anh , một cuộc sống đời thường
Túp lều nhỏ đâu thiếu gì hạnh phú
Hiên nhà, mai với lựu, đậm đà dân tộc
Ngoài vườn rau, có thỏ, có sóc
Con nai khờ tới uống nước ven hồ
Chim sơn ca hót mừng mỗi sớm mơ
Quốc thở than, ve rỉ rã vào hè
Gió thu về ru chuông gió ngân nga
Mùa đông tới , nhiều nhánh khô đốt sưởi
Có đáng gì rủi dông, lặn lội
Góc bàn nhỏ thơ rớt đầy bên gối
Cao sang gì mình cũng không thèm đổi
Ta thong dong, lòng thanh thản, bình yên
Nhà nhỏ lắm, chứa chỉ đủ đôi tim
Nhưng nồng ấm, khít khao, bền chắc
Chỉ có nhau tình to như trời đất
Quý báu hơn cả mọi thứ trên đời
Mái nhà nghèo, tình chất mãi không vơi
Nhà nhỏ lắm, nhưng lòng anh đủ lớn
Nuôi tình em chan chứa suốt đời anh.
Chương Hà.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét