Đêm hăm tám Tháng Tư tôi cấm trại
Sáng sớm hôm sau đứng tựa cửa song
Nhìn cảnh mưa rơi lác đác ngoài sân
Giọt mưa rơi từ cành cây hoa Phượng
Như lệ khóc người sắp mất quê hương.
Cành lá Phượng lao xao theo cơn gió
Như vẫy vẫy tay tiễn bạn lên đường
Chiều cùng ngày, tôi rời bỏ quê hương
Từ đó, tôi và Phượng phương trời xa cách.
Bốn mươi năm nương thân đất khách
Tháng Tư về , nhớ Cây Phượng năm xưa
Tiễn đưa tôi một buỗi sáng trời mưa.
Mong ngày nào quê hương không cọng phỉ
Tôi sẽ thăm Cây Phương Vỹ Tôi Thương .
Trần Gò Công/Lão Mã Sơn
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét