Thứ Tư, 26 tháng 8, 2020

Thu Trở Lại - Thơ Nguyệt-EmXưa




Mùa thu trở về bên phố xưa
Phố xưa cây đã nhuốm lá vàng
Sương mai mù trắng lòng thiếu nữ
Mây trời gánh nặng tình cố nhân.

Thu ấy em đi, lâu quá rồi!
Phương trời em đến rất xa xôi
Nếu như quanh quẩn nơi đâu đó?
Em về xua lạnh với anh thôi.

Ngần ấy mùa thu, thu lá vàng
Buồn ơi! thu có biết không thu?
Hồn theo gió thổi về quê cũ
Ngắm ánh trăng rơi, ngập mặt hồ.

Ngắm người thuở ấy, đôi mắt sâu
Đã chứa tình đau, có phai màu
Bếp lửa năm xưa còn ấm, lạnh
Lòng kia rách nát có ai khâu?

Thu cứ hồn nhiên đang trở lại
Những chiếc lá vàng nhuộm gót chân
Tiếng đàn xa vắng thêm vương vấn
Mưa khẻ vào lòng nhớ bâng khuâng.+

Em gởi tình em với gió, trăng
Chẳng cùng ai nữa ngắm chị Hằng
Lòng như con suối dâng rồi cạn
Ai biết! đêm tàn mộng gối chăn?


Nguyệt-EmXưa

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét