*MƯA GIỒNG NẦN
Cõi nào rồi cũng mưa hoang
Quê hương nào cõng điêu tàn trên lưng
Ta buồn trăm mối biền bưng
Căn phần nhẹ bỗng như chừng gió đưa
Thu về chôn nắng trong mưa
Nhìn quanh mù mịt ai chưa nát lòng
Poncho lộp độp chập chùng
Nghe như xua đuổi trăm rừng thú hoang
Suốt đêm dưới hố lan man
Sáng ra quảy gánh đắng cay chợ người
Chiều về căng võng triêu ngươi
Hỏi mình đang khóc hay cười nghiệt duyên
Chí trai mạ chút bụi trần
Đem pha thử chút vô thường vẫn xanh…
VÔ VỌNG
Trăng muôn mảnh vụn nhấp nhô
Dặm chèo hun hút mơ hồ
Lác đác gặm sương cổ độ
Thuyền trôi nhạc vọng cô tô
Lất phất trên vai vô vọng.
SA CHI LỆ
( Đóng quân tại Trảng Bàng Tây Ninh)
VỠ TIM
Em mua một căn nhà mới
Khoái trang điểm như Paris
Ân cần tìm tôi mời mọc
Nâng uống chung rượu trà mi
SẼ ĐẾN PHIÊN TÔI
Ta cười xanh nấm mộ
Lời vỗ về tỏa hương
Bạn bè bỗng mở mắt
Nhìn ta thật tiếc thương!
KHI CON GÁI BUỒN
Em ngồi vén áo ngực nồng
Phơi thân bạch lạp máu bồng bềnh mê
Vơi đi mấy ngọn đông hề
Từng chòm lông úa đêm khê ái tình
Em đi rao bán tiết trinh
Cho đàn ông ngó công trình hư vô
Ai mua phải đứng đợi chờ
Từ từ hé mở cuộc cờ trần ai!
* LẠC PHÍM
Ta về ngủ bãi nguyên sơ
Nghe trăng dị đã ngâm thơ tuyệt tình
Em giang đầu ta yên chinh
Một mùa hỏa ngục phủ hình tượng rêu
Triều nghi vừa vỡ tan chiều
Trăm con tóc gục tím đìu hiu sương
Trông ta cổ quái dị thường
Nghêu ngao xuống phố gom xương máu hờn
Nhâm nhi trà tuyết lệ tuôn
Rủ rê phù thủy vào phường đam mê
Van xin một chút hương thề
Tìm đâu nguyên thủy từ bề ngu si
Tay em năm ngón cung phi
Còn ta mười ngón phím ghì vết thương!
ĐÊM KÍCH NGHE GIÓ RỪNG
Rặng sao mọc tắp cỏ hôi
Từng phiên đá nổ trên đôi tay còng
Treo cao định mệnh hầm chông
Ta thèm ngửa mặt gọi giông bão về
Máu me ai đổ bốn bề
Gạch rơi nheo nhóc ủ ê căn phần
Ngõ nào đến cõi thênh thang
Cho ta vỗ cánh qua ngàn thiết tha
Mân mê cắn quả phù du
Trần gian bốc cháy mịt mù xe tang!
*SA CHI LỆ
*Viết ngoài mặt trận
myhan245@gmail.com
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét