Thứ Sáu, 7 tháng 8, 2020

Phố Xưa -= Thơ HẠ THÁI


    

            (tặng Dư Mỹ và các bạn cũ Hội An)

        Nghe rạch ròi bạn kể đường phố Hội
        Tôi bùi ngùi nuối tiếc tháng ngày xưa
        Dấu tích để đời một thời son trẻ
        Mười năm dài đủ mặt sớm trưa!

        Là phố cổ tinh người thân thiện lắm
        Như mái nhà san sát bám tường nhau
        Vách rêu phong tường gạch cũ phai màu
        Con hẻm nhỏ mắt quen từ viên sỏi!

        Đó - những gì để xa là nhớ mãi
        Ra khỏi nhà chạm mặt gặp thân thương
        Từng trưa chiều rộn rã trước cổng trường
        Hoa phượng đỏ bay trên tà áo trắng

        Đường Cường Để ngang qua lầu Cao Thắng...
        Này Bảo Anh, nọ gió lộng Chùa Cầu
        Ngõ đi về chùa Pháp Bảo không lâu
        Tình hẹn hò bước êm trong hẻm vắng.

        Quên sao được những ngày mưa tháng nắng
        Phố thân thương nhỏ tựa vũm bàn tay
        Anh lính trẻ tìm về sau chiến trận
        Ghé quán "Chiều" giải khát chút gì cay...

        Tiếng chuông ngân từ chùa thiêng cổ kính
        Vọng ngân nga âm hưởng tích uy linh
        Êm đềm ru trong câu kệ lời kinh
        Hồn lắng đọng bình yên từng giây phút!

        Thành phố cổ xa rồi khó quên được!
        Gắn bó sít sao cả nửa cuộc đời
        Những cuộc tình hờ hững bị đánh rơi!
        Hình bóng phố trải dài trong con nắng!

        Khó mà quên những con đường khuya vắng
        Mỗi khúc qua là kỷ niệm quảng đời
        Nhánh sông Hoài dòng nước chảy về xuôi
        Cái bến cạn tàu đưa qua đổ bộ...

        Chè bắp Cẩm Nam ghe trườn đến ngõ
        Gió vi vu tre tỏa mát góc vườn
        Tết Mậu Thân đi đầu xóm cuối phường
        Lính Tây Hồ nơi này làm điểm trú.

        Nhắn những ai người ngày xưa đó hở?
        Hãy cùng nhau chiêu niệm một thuở thời
        Đây quê hương nương náu một đoạn đời
        Giữ phố cổ sống hoài trong kỷ niệm.

        Hạ Thái
        Mar/27/2019

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét