LỜI GIÓ
Thổi khắp, thổi hoài có dứt đâu
Rồi quay trở lại chốn ban đầu
Một vòng trái đất bao non thẳm
Những chặng đường trần lắm biển sâu
U uẩn cuộc đời đầy bất trắc
Não nề cõi thế ngập thương đau
Thôi thà tiếp tục đi, đi mãi
Chẳng phải giam thân chốn não sầu.
Sông Thu
(01/08/2020)
Thơ Họa:
CỐ TÌNH QUÊN LÃNG
Chuyện đời lơ lửng mãi đâu đâu
Cứ ngỡ tâm tư giống thuở đầu
Suy tận thì phôi pha dạ cảm
Nghĩ cùng lại buốt nhói tim sâu
Ngày lên vờ thản nhiên trầm lắng
Đêm xuống riêng thờ thẫn nhuộm đau
Có lúc buông xuôi, quăng bỏ cả
Tìm quên… khỏi bận bịu ưu sầu…
Paris, 01 Aout 2020
TRỊNH CƠ
NGHIỆP TRẦN
Bệnh dịch lan tràn có giảm đâu
Rầu lo cuống loạn muốn điên đầu
Giàu sang lắm kẻ vùi mồ cạn
Khó nhọc bao người lạnh đất sâu
Mệt trí trần gian chìm khốn khổ
Kinh hồn nhân loại đắm buồn đau
Ngày trôi để mặc mưa vần vũ
Bão gió phong ba cuộn nỗi sầu
Minh Thuý Thành Nội
Tháng 7/31/2020
GIỌT NƯỚC, LÀN MƯA
Êm đềm bỏ suối, chảy về đâu
Dang dỡ tình duyên khúc dạo đầu
Vượt núi băng ngàn ra biển mặn
Theo mây cởi gió lại sông sâu
Luân hồi lẩn quẩn luôn đeo đuổi
Nghiệp chướng loanh quanh mãi đớn đau
Giọt nước vô thường dù quấy nhiễu
Nhưng mà mưa muộn, thế gian sầu.
Thanh Trương
GIÓ GỌI
Tháng tám, tìm nhau trốn ở đâu
Chao ơi, cuối biển nhớ giang đầu
Hay ta trở lại kinh thành cũ
Hoặc bạn chờ thêm năm tháng sâu
Dẫu có một ngày thôi thống khổ
Vẫn chưa tròn kiếp hết buồn đau
Mai cùng đi tiếp đường thiên lý
Nghe gió lênh đênh đuổi bước sầu...
Hawthorne 1 - 8 – 2020
CAO MỴ NHÂN
BIẾT TÌM ĐÂU?
Một chiều gặp gỡ biết tìm đâu?
Chẳng dám làm quen cả phút đầu!
Em múa dịu dàng yêu gót nhỏ
Trăng tàn khắc khoải dệt niềm sâu
Thương người tủi phận hoài chua xót
Tội kẻ si tình mải đớn đau!
Nẫu dạ đêm về luôn tỉnh giấc
Lòng ai nào hiểu khó vơi sầu!
Như Thu
01/08/2020
LÒNG GIÓ
Xưa rày lão gió có nhà đâu
Sơn hải chu du sóng bạc đầu
Hiểu rõ trời cao hằng mấy rộng
Tường minh vực thẳm xiết bao sâu
Ngán trông thế giới đầy tao loạn
Xót thấy nhân trần ngập khổ đau
Cũng có tội ta, lòng xét lại…
Làm hung xoáy lốc xả cơn …sầu.
CAO BỒI GIÀ
01-08-2020
HOANG MANG
Chẳng biết tình ta sẽ đến đâu !
Người nơi góc biển kẻ giang đầu
Gặp thời đại dịch gieo tang tóc
Đúng lúc phân kỳ rắc nỗi đau
Không biết dòng trong hay nước đục
Khó ngờ bến cạn hoặc bờ sâu
Mà lòng cứ mãi còn vương vấn
Khiến dạ đeo mang khối nặng sầu
Songquang
20200801
CUỘC ĐỜI GIÔNG TỐ
Cuộc đời giông tố chẳng đi đâu
Thành phố nhà quê cũng nhức đầu
Lặn lội lên đèo rừng núi thẳm
Bôn ba xuống dốc bến sông sâu
Đường ra Đà Nẳng người lo lắng
Lối lại Sài Gòn kẻ khổ đau
Đại dịch lần hai thêm áo não
Cô Vy mười chín bớt âu sầu
Mai Xuân Thanh
Ngày 31/07/2020
LỜI GIÓ
Nóng lạnh tình đời có giảm đâu
Vì nghe mời mọc khắp giang đầu
Bay qua đỉnh núi bờ thăm thẳm
Đùa với ngàn lau chốn vực sâu
Dịu ngọt lời ru trao kẻ khó
Hòa tan vào thuốc để xoa đau
Buồn vui trỗi nhạc du dương góp
Lỡ giận cuồng phong gió cũng sầu
Chu Hà
LỜI THAN CỦA GIÓ
Ta làm bổn phận có sai đâu!
Hết đến rồi đi lại trở đầu
Chẳng phải thân nầy tâm độc ác
Mà do kẻ khác dạ thâm sâu
Sông hồ chặn lấp làm mưa lũ
Dịch bệnh lây truyền khiến khổ đau
Rú thẳm hươu nai thường đốt giết
Rừng thưa chắn bão?... Gió rên sầu!…
Thanh Song KimPhú
CA. 01/08/2020
CUỒNG PHONG
Nộ xung gió thổi, thổi về đâu?
Thổi dựng triều dâng sóng bạc đầu
Thổi sập mái tranh tan xóm nhỏ
Thổi dìm thuyền cá đắm sông sâu
Thổi vang gầm thét người kinh sợ
Thổi rít quay cuồng thú khổ đau
Thổi nát tan tành trên mặt đất
Thổi gây đổ vỡ với đau sầu
Thúy M
8/1/20
BÁT PHONG
Có ai thấy gió trụ nơi đâu:
Chỗ đến, chốn đi, điểm khởi đầu?!
Tám hướng thấp/cao luôn hiển hiện,
Mười phương động/tĩnh khắp thâm sâu.
Bát phong thổi tróc xua thanh tịnh,
Tam độc phơi bày gốc khổ đau!
Đã rõ Ta Bà là cõi tạm,
Sát na tỉnh thức dứt ưu sầu.
Kiều Mộng Hà
Aug 1st 2020
ĐUỔI DỊCH
Thỉnh phép trừ tà biết ở đâu
Ôn hoàng dịch lệ quậy đau đầu
Bi li mặc mặc linh phù mạnh
Ề hế no sò pháp thuật sâu
Ắc sá qui tê xua cội khổ
Ắc săng quí sóc đuổi nguồn đau
Tơm chen sớ rấy bòn tum sập
Thiên địa thần tiên hiệp giải sầu
Thầy Ba Núi Sập
Tháng 8/1/2020
CHẲNG RA GÌ
Cửa nhà sự nghiệp chẳng vào đâu
Một thuở bon chen mệt rã đầu
Đã lỡ dấn thân nơi khổ ải
Nay về ẩn núp chốn thâm sâu
Ngờ đâu cuộc sống đầy buồn thảm
Khốn kiếp trường đời lắm nhục đau
Số mệnh con người là thế đó
Cho nên chấp nhận mọi âu sầu
Tâm Thành
TAI ƯƠNG LẠI ĐẾN
Tai ương chết chóc có ngờ đâu,
Lúc tới lúc lui lúc trở đầu.
Biển thế ngập tràn thê thảm đắm,
Bến trần lặn hụp khổ vùi sâu.
Cả đời quanh quẩn không gì sướng,
Trọn kiếp quây quần mãi đớn đau.
Covid Hán Trung nay ập đến,
Đem gieo ác cảnh nước dân sầu.
HỒ NGUYỄN
(02-8-2020)
THỰC và MƠ
Lòng muốn yên bình,cảnh được đâu
Bão giông thế kỷ ập lên đầu
Linh hồn đã lịm miền hoang phế
Xác thịt đang nhừ chốn hiểm sâu
Một bẫy ngu ngơ vùi mãi khổ
Muôn trò bịp bợm nhốt hoài đau
Thầm mơ hóa gió trời phiêu lãng
Vui sống tự do,thoát muộn sầu.
Lý Đức Quỳnh
1/8/2020
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét