Ý Nga chân thành cám ơn:
Quý Văn Thi hữu đã họa thơ, cảm tác và đề tặng.
NGÀO NGẠT
Một sói-con-anh kể xấu thằng em sinh đôi với tôi:
-Nó chẳng biết tự lo cho bản thân mà còn gây ô nhiễm môi trường nữa đó Trưởng
-Vậy sao em không giải thích cho em mình hiểu?
-Em la hoài mà nó hổng nghe, bao giờ rời phòng vệ sinh nó cũng để lại mùi khai ngào ngạt.
Tôi bật cười với 2 chữ cuối và mau mau giảng cho sói con hiểu sự khác biệt giữa NỒNG NẶC và NGÀO NGẠT ra làm sao. Thằng bé sói-con-em láu lỉnh:
-Ha… ha… ha! Chật lất rồi! [trật lất]
Tại ảnh… ngạt thở quá nên… nghe ngào ngạt luôn đó Trưởng!
Bây giờ anh nhớ chưa? Là “nồng nặc” mới đúng. Tối nay về, anh nhớ đừng khen Má kho cá nồng nặc à nhen.
Ý Nga, 31.7.2020
CHẲNG DÁM ĐÙA
Tuổi già dày kinh nghiệm,
Trí nhớ lại mỏng đi
Ông làm đâu quên đó,
Bà chẳng nhớ điều chi.
Tuổi trẻ thừa sức khỏe,
Thiếu vững chãi trăm bề
Kẻ vụng về, ngạo nghễ,
Người nhút nhát, rụt rè.
❉
Hoa nở rồi hoa héo
Tùy chịu đựng gió mưa,
Mà khoe: hương, đẹp, khéo
Cho lòng người ghét, ưa.
Người thọ bao nhiêu tuổi
Trường đời lắm thắng thua
Vượt qua bao nghịch cảnh
Là chuyện chẳng phải đùa!
Ý Nga, 31.7.2020
OAN GÌ MÀ THAN?
*
Chia sẻ với quý Chị trong nước bị con dâu đuổi ra khỏi nhà
*
Khen ai mặt hoa, da phấn;
Chê mẹ bại liệt nửa thân
Bảo sao bà con nổi giận
Không ai thích mi đến gần.
Mi đi du lịch thế giới,
Ăn mặc hàng hiệu khoe giàu,
Ăn chơi nơi khó ai với
Bỏ lại mẹ già đớn đau.
Khoe chi tưng bừng nhảy nhót
Mua sắm Nam, Bắc, Tây, Đông
Đuổi mẹ khỏi nhà, có xót?
Nhẫn tâm ác với mẹ chồng!
Phải chi mà mi dốt nát
Hành xử như bọn vô thần
Đằng này học hành thành đạt
Sao hành xử quá bất nhân?
Ý Nga, 2.8.2020
KHÍCH NGƯỜI
LẠI BỊ NGƯỜI KHINH
Vì chút danh hão xoàng xĩnh
Vô tâm, vụng tính, người khinh
Sau lần thượng đài thất bại
Rõ ra: dưới mức trung bình!
Ý Nga, 31.7.2020
KIẾM ĂN VẤT VẢ!
Người lười nằm đợi sung rụng
Ngủ, quên há miệng, dập môi;
Hôm nhớ lại than: -Ngộp thở!
Kiếm ăn tội nghiệp quá thôi!
Ý Nga, 31.7.2020
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét