Thứ Sáu, 21 tháng 8, 2020

Thơ Á NGHI




LÁ AI XANH MÀ ANH HÉO RỒI!

Làm vườn, làm cỏ đầu thôn
Quen người-thôn-cuối, “không khôn” mới kỳ
Không nhờ đám rẫy khoai mì
Tự nhiên úa lá, dễ gì hỏi anh?
-Em đem biếu vại dưa hành
Cám ơn lí nhí: -Lá xanh nhờ người!
Rồi anh chết bởi nụ cười
Đêm ngày héo úa, biết mời ai xem?

Á Nghi, 8-10-2014
 



MÊ DẠI!
Ơi là đôi mắt tròn to đen láy
Càng nhìn càng thấy em dễ ghét ghê!
Dễ ghét? Về nhà sao lại đam mê,
Hơi hơi thông minh bỗng hóa khờ dại!
Á Nghi, 20.8.2020




NGỌT, VUI CÒN NHIỀU!
*
Chia sẻ với những người phụ nữ mang thân phận lao nô nơi xứ người
*
“Yêu nhau trầu vỏ cũng say
Ghét nhau cau đậu đầy khay chẳng màng”
Ca dao
*
Chị buồn, tôi biết còn thương
Nhưng anh bạc nghĩa, chị vương làm gì?
Thấp hèn đã rủ anh đi
Cô đơn chị ở, tiếc chi tình này?
 
Nhà Kia ôm gái ngủ say,
Nhà Này thức trắng, ngậm cay, sụt sùi?
Thông minh sao nuốt đắng, lùi?
Phải đi tới chứ! Ngọt, vui còn nhiều!
 
Anh đà dở thói ươn, điêu
Chị ôm cái thuở đương yêu, dát vàng?
Tối tăm, rách nát, vờ càng
Càng vờ, thực tế càng màng âm u.
 
Anh-chàng-bạc-bẽo tối mù
Chị luôn sáng chói, hãy trừ anh ra!
Á Nghi, 20.8.2020
*Các chữ nói lái: ươn, điêu/đương yêu; vờ càng/càng vờ
*MÀNG: màng đục che phủ mắt.
 
  




KHÔNG DUNG PHƯỜNG ĐÀO MÕ
*
Chia sẻ với những người phụ nữ mang thân phận lao nô nơi xứ người
*
Thay hình nọ, đổi dạng kia
Hắn xin vào, chị đuổi ra khỏi nhà
Thật thà mặc kệ gian ngoa:
Ký sinh phá quả, tỉa “hoa” nhà người.
Ai luôn bận, chị thảnh thơi
Chữ tình đã cắt, ai mời mà vô?
Á Nghi, 20.8.2020
 
 


 
ẤM TÌNH CƠN LẠNH ĐẦU THU
Đan tay đếm ngón đủ mười
Nhìn nhau đếm đủ nụ cười rõ hai
Chân dưới đất, hồn trên mây
Mắt lim dim dại… Ai bày? Chẳng khôn!
PhanNguyễn VinhNga, 14-10-2012
 
 


Á Nghi chân thành cám ơn
Quý Văn Thi hữu đã họa thơ, cảm tác, đề tặng, khích lệ tinh thần, giới thiệu thơ và chuyển tiếp
Kính chúc Quý Vị được an lành trong cơn đại dịch viêm phổi Wuhan.
♥♥♥♥♥♥♥♥♥♥♥♥♥♥♥♥

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét