Thứ Bảy, 22 tháng 8, 2020

RÁNG CHIỀU ẤM ÁP - Thơ Chương Hà


Ta đã trải biết bao thời gian êm 
Những chiều vàng cùng ngắm ánh hoàng hôn 
̀ những ngày Xuân, Hạ, Thu, Đông 
Bóng chiều nào thường rã rời, buồn bã. 
Ngày tàn tạ sao qua nhanh quá; 
Hay chiều nào càng rực ̃, màng, 
Sưởi ấm tim ta từng ánh hào quang, 
Nuôi hy vọng bình minh ngày mới. 
Vẫn bên nhau buổi sớm, buổi tối 
Ngày nào đều chan chứa hết tình yêu; 
Dẫu bây giờ cùng thư thả bên nhau 
Lòng vẫn còn bao điều muốn nói. 
Khó mòn mõi khi ta trăm tuổi 
Tình muộn màng cạn như chiều rơi. 
Hai trái tim dù gõ nhịp song đôi 
Tay vẫn nắm, vai tựa vai, đầu tựa đầu 
Chút xót xa nào còn tận đáy lòng nhau 
Vẫn lặng lẽ giữ cho mình riêng rẽ. 
Nhưng bình yên trong ráng chiều nhàn nhã 
Chút ấm lòng cùng chia sẻ niềm vui 
Niềm vui nào le lói cuối đời 
Vẫn óng ánh vàng chân trời hạnh phúc 

Chương  

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét