Cảm xúc của anh rồi sẽ chết
Trên cành nho nếu em nhất quyết
Lặng thinh và bỏ mặc, không màng.
Dọa em ư, không đâu, anh không
Với xúc cảm, thở than, rên xiết
Vì với anh, nó luôn diễm tuyệt.
Tư tưởng, giấc mơ một đời anh,
Thật hiếm, và xa đến rùng mình
Khi anh nghĩ không dưng chúng đến.
Những hy vọng, ước mơ, hoài niệm,
Tưởng đã phôi phai bỗng đột nhiên
Dồn dập ùa trở lại trong anh.
Anh đang đắm chìm trong cay đắng
Của những ký ức còn chĩu nặng
Hoàng hôn đời đậm bóng hình em
Một cuộc đời hỗn loạn, cô đơn
Những người yêu mất, còn, vô nghĩa
Bởi vì có em, anh không thể.
Anh trở thành thi sĩ vì em
Tất cả những công việc anh làm
Viết, đọc, kể luôn thể dục
Chỉ cốt để làm sao quên Niềm Cảm Xúc Của Anh
Cảm xúc của anh rồi sẽ chết
Trên cành nho nếu em nhất quyết
Lặng thinh và bỏ mặc, không màng.
Dọa em ư, không đâu, anh không
Với xúc cảm, thở than, rên xiết
Vì với anh, nó luôn diễm tuyệt.
Tư tưởng, giấc mơ một đời anh,
Thật hiếm, và xa đến rùng mình
Khi anh nghĩ không dưng chúng đến.
Những hy vọng, ước mơ, hoài niệm,
Tưởng đã phôi phai bỗng đột nhiên
Dồn dập ùa trở lại trong anh.
Anh đang đắm chìm trong cay đắng
Của những ký ức còn chĩu nặng
Hoàng hôn đời đậm bóng hình em
Một cuộc đời hỗn loạn, cô đơn
Người yêu mất, hay còn, vô nghĩa
Bởi vì có em, anh không thể.
Anh trở thành thi sĩ vì em
Tất cả những công việc anh làm
Viết, đọc, kể luôn thể dục
Chỉ cốt để làm sao quên được
Hình ảnh em, xa cách, nhớ nhung.
Bây giờ em trở lại, bỗng dưng.
Anh tự hỏi, chừng nào em sẽ
Lại ra đi, như là em đã?
Mùi Quý Bồng
(phóng tác)
08/03/2920
*****
This feeling, this sentiment of mine
This feeling, this sentiment of mine will die on the vine,
If thou maintain silence and pretend it's not even there.
This is no threat; this is the way feelings are aligned.
I'm not whining about something that's divine.
This thought, this dream of mine is so far out and rare
That I shudder to think why it came to me in the first place.
Memories and hopes and dreams are all rushing back to me;
All the things a long time ago I thought were already erased.
Now I'm drowning anew in the sea of bittersweet memories.
Thy ghost has returned in the twilight of my life.
And what a turbulent and lonely life it has been
With all the women coming and going while thou art not my wife.
Dost thou ever know I've become a poet all because of thee.
I read, write, and exercise; I do all these not so much for me
As to keep thy image, my remembrance of thee far away.
Now thou hast come back; how long art thou going to stay?
Wissai
November 2, 2013
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét