Thứ Ba, 4 tháng 8, 2020

Người Đi Lòng Dính Lại Quê Nhà - Thơ NGUYỄN MINH THANH




Mười năm lẻ con chưa về thăm Mẹ

Lời ca dao đồng vọng gió ru ngàn
Ngắm phi cơ đường mây tung cánh rẽ
Dạ bồi hồi... phương cũ nhớ miên man..!!

 Ngày ra đi chân trời hưng hửng sáng
Vẳng tiếng gà giục giã mắt rưng rưng
 Bước lên xe, lắng... sợi dây tình cảm
Trải dài theo... nghìn dặm quấn đôi chân..!!

Thiên Cẩm sơn chọc trời cao sừng sững
Cũng gục đầu lã chã... trước chia xa
Núi rừng ơi dùm ta xin làm chứng
Rằng người đi lòng dính lại quê nhà..!!

Mười năm hỡi... Mẹ ơi bao mùa lá
Mà con đây mường tượng mới hôm qua
Thương dáng Mẹ nghiêng nghiêng ngùi... buồn bã
Đứng nhìn theo... xe chạy mút tầm xa..!!

Việt Nam ơi... lửa binh người trăm ngả...!!
Tóc vừa xanh chinh chiến gọi ra đi...
Hòa Bình về, chim lồng... trong hốc đá..!!
Giờ cuối đời, chim làm chuyện biệt ly..!!

Mong ngày nao hạc vàng thăm cố lý
Bên Mẹ gìà kể lại nỗi nhớ thương
Việt Nam ơi... ôm niềm đau thế kỷ
Biết bao giờ Mai nở chốn quê hương...?!

                        NGUYỄN MINH THANH

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét